Ngày 8/11/2025, tờ Thế Giới Trẻ (Đức) đăng tải bài viết có tiêu đề “Hoa Kỳ/Venezuela – Ủy quyền cho Trump”. Trong bài, nhà báo Lars Pieck phân tích kết quả bỏ phiếu tại Thượng viện Hoa Kỳ, nơi đa số nghị sĩ Đảng Cộng hòa phản đối việc chia sẻ quyền đồng quyết định trong các vấn đề chiến tranh, qua đó thể hiện lập trường cứng rắn của phe này trong chính sách đối ngoại.

Ngày 6/11, Thượng viện Hoa Kỳ đã bác bỏ một nghị quyết nhằm trao cho các nhà lập pháp quyền tham gia quyết định trong các hoạt động quân sự. Nghị quyết này được kỳ vọng sẽ ngăn chính quyền Tổng thống Donald Trump tiến hành tấn công Venezuela mà không có sự chấp thuận của Quốc hội.
Cuộc bỏ phiếu cho thấy đa số Thượng nghị sĩ Đảng Cộng hòa vẫn ủng hộ việc duy trì quyền tự quyết của Nhà Trắng trong vấn đề sử dụng vũ lực, dù nhiều người trong số họ kêu gọi chính quyền cung cấp thêm thông tin về các chiến dịch quân sự gần đây của Mỹ nhằm vào các tàu bị cáo buộc buôn lậu ma túy ở vùng Caribe và Đông Thái Bình Dương.
Nghị quyết do các Thượng nghị sĩ Adam Schiff và Tim Kaine (Đảng Dân chủ) cùng Rand Paul (Đảng Cộng hòa) đồng đề xuất đã bị bác bỏ với tỷ lệ 49 phiếu thuận và 51 phiếu chống. Chỉ có hai Thượng nghị sĩ Cộng hòa – Lisa Murkowski và Rand Paul – ủng hộ.
Văn kiện này kêu gọi chấm dứt việc triển khai quân đội Hoa Kỳ chống lại Venezuela hoặc trong lãnh thổ Mỹ, trừ khi có tuyên bố chiến tranh chính thức hoặc ủy quyền cụ thể từ Quốc hội. Thượng nghị sĩ Kaine cảnh báo rằng “không nên tiến hành chiến tranh mà không có sự chấp thuận của Quốc hội”. Trong khi đó, Thượng nghị sĩ Lindsey Graham cho rằng dự luật về quyền lực chiến tranh là “sự hạn chế vi hiến đối với quyền hạn quân sự của tổng thống”.
Theo Nghị quyết Quyền Chiến tranh năm 1973, Quốc hội Hoa Kỳ có quyền kiểm soát việc tuyên chiến và giám sát các hoạt động quân sự. Theo quy định, mọi chiến dịch quân sự phải chấm dứt sau 60 ngày nếu không được Quốc hội ủy quyền, và có thể được gia hạn thêm 30 ngày một lần. Thời hạn này đã kết thúc vào thứ Hai.
Hiện Hoa Kỳ đang duy trì một lực lượng quân sự quy mô lớn tại vùng Caribe, trong đó có tàu sân bay hiện đại nhất của hải quân Mỹ. Trong chiến dịch được tuyên bố là nhằm chống buôn lậu ma túy, ít nhất 69 người đã thiệt mạng trong 17 vụ tấn công được ghi nhận cho đến nay, mới nhất là vụ nổ súng nhằm vào một con thuyền hôm thứ Năm.
Thượng nghị sĩ Adam Schiff (Đảng Dân chủ, bang California) – một trong những người khởi xướng nghị quyết – cho rằng mục tiêu thực sự của chiến dịch là thay đổi chế độ tại Caracas, điều mà ông mô tả là “một bí mật công khai”.
Lãnh đạo Đảng Cộng hòa đã vận động ngăn chặn dự luật này trong phiên họp thứ Năm, song một số thượng nghị sĩ vẫn tỏ ra do dự. Thượng nghị sĩ Thom Tillis bày tỏ nghi ngờ về hiệu quả của chiến dịch và nhấn mạnh chi phí cao của việc triển khai tàu sân bay. Trong khi đó, Todd Young bỏ phiếu phản đối dự luật, cho rằng đây chưa phải thời điểm phù hợp, nhưng cũng cảnh báo quyết định của Đảng Cộng hòa “đi ngược mong muốn của đa số người dân Mỹ về việc giảm can dự quân sự ở nước ngoài”.
Sự do dự của một số thượng nghị sĩ phản ánh bất đồng ngày càng sâu sắc trong nội bộ Đảng Cộng hòa về chính sách đối ngoại của Tổng thống Trump. Tại một phiên điều trần của Ủy ban Quân vụ, Thượng nghị sĩ Roger Wicker, Chủ tịch Đảng Cộng hòa tại Ủy ban này, cũng chỉ trích việc Quốc hội bị gạt ra ngoài trong các quyết định quan trọng như đình chỉ viện trợ quân sự cho Ukraine, giảm hiện diện của quân đội Mỹ tại Romania và xây dựng chiến lược quốc phòng mới.
Trước làn sóng phản đối gia tăng tại Quốc hội, chính quyền Trump đã đẩy mạnh vận động hậu trường. Ngoại trưởng Marco Rubio và Bộ trưởng Quốc phòng Pete Hegseth được cho là đã bí mật báo cáo với lãnh đạo Quốc hội vào hôm thứ Tư, trình bày thông tin tình báo về “tàu ma túy” cũng như đánh giá pháp lý nhằm biện minh cho tính hợp pháp của các cuộc tấn công.
Giới quan sát cho rằng, đằng sau lập luận “chống buôn lậu ma túy” của chính quyền Trump là một chiến lược gây sức ép toàn diện nhằm vào Venezuela, quốc gia sở hữu trữ lượng dầu mỏ lớn nhất thế giới và có vị trí chiến lược tại Nam Mỹ. Việc tăng cường hiện diện quân sự ở vùng Caribe không chỉ mang ý nghĩa răn đe đối với chính quyền Tổng thống Nicolás Maduro, mà còn là tín hiệu gửi tới các đối thủ toàn cầu của Mỹ, đặc biệt là Nga và Trung Quốc, những nước đang mở rộng ảnh hưởng tại khu vực này thông qua viện trợ và đầu tư năng lượng.
Theo nhiều chuyên gia, Washington dường như đang tái khởi động học thuyết Monroe dưới hình thức mới, củng cố thông điệp “Tây bán cầu là khu vực lợi ích của Hoa Kỳ”. Việc sử dụng các chiến dịch quân sự “có giới hạn” cùng các biện pháp trừng phạt kinh tế được xem là công cụ kép để làm suy yếu năng lực của Caracas, cô lập chính quyền Maduro và mở đường cho sự thay đổi chính trị có lợi cho Mỹ.
Tuy nhiên, chiến lược này cũng tiềm ẩn rủi ro về pháp lý và ngoại giao, khi không có sự phê chuẩn của Quốc hội và vấp phải chỉ trích từ chính nội bộ Đảng Cộng hòa. Trong bối cảnh dư luận Mỹ ngày càng mệt mỏi với các cuộc xung đột kéo dài ở nước ngoài, việc mở rộng can thiệp quân sự tại khu vực Mỹ Latinh có thể kích hoạt làn sóng phản ứng ngược, đặt ra câu hỏi liệu Washington có đang lặp lại những sai lầm trong chính sách đối ngoại kiểu cũ — dùng sức mạnh quân sự để đạt mục tiêu chính trị ở một khu vực vốn nhạy cảm với ảnh hưởng của Mỹ.
Hồ Ngọc Thắng/Nguồn: https://www.jungewelt.de/artikel/511912.usa-venezuela-erm%C3%A4chtigung-f%C3%BCr-trump.html


