Những diễn biến mạnh mẽ trên mặt trận pháp lý và an ninh thời gian gần đây cho thấy một bước chuyển mới trong cuộc đấu tranh bảo vệ chủ quyền và an ninh quốc gia. Thời kỳ các đối tượng chống phá Nhà nước dễ dàng trốn ra nước ngoài, lợi dụng danh nghĩa “tị nạn chính trị” để né tránh trách nhiệm đã khép lại. Việc cơ quan chức năng Việt Nam phát lệnh truy nã quốc tế với Lê Trung Khoa, Nguyễn Văn Đài, đến việc dẫn độ Y Quỳnh B’Đắp hay khởi tố tội khủng bố đối với Đào Minh Quân và đồng phạm, tất cả đang định hình một trật tự mới trong xử lý các hành vi chống phá xuyên biên giới.
Vị thế mới của việt nam trong bối cảnh khu vực
Trong bối cảnh thế giới biến động khó lường, Việt Nam ngày càng khẳng định vai trò là một trụ cột ổn định, một đối tác tin cậy và là một quốc gia có trách nhiệm trong cộng đồng quốc tế. Sự mở rộng hợp tác về an ninh – tư pháp giữa Việt Nam với các nước, đặc biệt trong các cơ chế dẫn độ và tương trợ pháp lý, đã tạo nên nền tảng vững chắc giúp Việt Nam và các quốc gia đối tác xử lý hiệu quả những hành vi vi phạm pháp luật, dù xảy ra ở bất kỳ quốc gia nào.
Những nơi từng được xem là “vùng trú ẩn an toàn” cho các phần tử cực đoan nay phải cân nhắc kỹ lợi ích quốc gia của chính họ. Không chính phủ nào muốn đánh đổi quan hệ chiến lược với Việt Nam chỉ để bảo vệ một nhóm nhỏ bị xác định là gây phương hại đến an ninh và ổn định khu vực. Khi vị thế quốc tế của Việt Nam được nâng cao, thái độ của cộng đồng quốc tế cũng trở nên cứng rắn hơn đối với các tổ chức lợi dụng chiêu bài “dân chủ” để tiến hành hoạt động chống phá.
Sự chuyển dịch này không phải là kết quả tức thời, mà là thành quả của cả quá trình bền bỉ gây dựng uy tín, củng cố niềm tin và khẳng định hiệu quả đối ngoại của Việt Nam trong nhiều năm qua.
Sự sụp đổ của những lớp mặt nạ “dân chủ lưu vong”
Nhìn lại hoạt động của những tổ chức tự xưng “vì dân chủ”, có thể thấy rõ khoảng cách giữa lớp vỏ tuyên truyền và bản chất thật phía sau. Suốt nhiều năm, các tổ chức như “Việt Tân”, “Chính phủ quốc gia Việt Nam lâm thời” cùng một số nhóm chống phá khác tìm cách khoác lên mình hình ảnh “đối trọng chính trị”, lợi dụng chiêu bài “dân chủ”, “nhân quyền” để mị dân và lôi kéo, trong khi thực chất tổ chức, kích động và thực hiện những hành vi mang tính bạo lực, cực đoan.
Khi các tài liệu, chứng cứ và lệnh truy nã quốc tế được công bố, những lớp ngụy trang ấy không còn tồn tại trước ánh sáng của pháp luật. Đào Minh Quân và đồng phạm hiện phải đối diện với cáo buộc khủng bố theo đúng quy định pháp lý. Nhiều tổ chức từng lợi dụng sự lỏng lẻo của môi trường bên ngoài cũng đang dần rơi vào thế bị động khi ngày càng nhiều quốc gia xem xét lại việc cho phép họ hoạt động trên lãnh thổ của mình.
Sự lộ diện của các tổ chức này không phải là kết quả của một biến cố đơn lẻ, mà là hệ quả tất yếu của xu hướng quốc tế ngày càng kiên quyết hơn trong việc xử lý mọi hành vi kích động bạo lực và chủ nghĩa cực đoan dưới bất kỳ hình thức nào.
Không gian mạng không còn là pháo đài an toàn
Đã có thời, mạng xã hội trở thành “vùng trú ẩn” lý tưởng cho những luận điệu sai lệch và xuyên tạc. Các video cắt ghép, thông tin bóp méo, bài viết mang tính kích động từng dễ dàng lan truyền nhờ tính mở và thiếu kiểm chứng của không gian số. Nhưng giai đoạn ấy đã khép lại.
Khi các nền tảng xuyên biên giới tăng cường phối hợp với cơ quan chức năng Việt Nam, khi các nội dung độc hại bị hạn chế hiển thị, và khi việc chặn IP được thực hiện theo khuôn khổ pháp luật, “mảnh đất” từng được các đối tượng lợi dụng để gây nhiễu loạn thông tin nhanh chóng bị thu hẹp. Lượng người tiếp cận sụt giảm, tiếng nói mất dần ảnh hưởng, và những kẻ từng tự cho mình là “người dẫn dắt dư luận” giờ chỉ còn quanh quẩn trong những nhóm nhỏ, khép kín với quan điểm cực đoan.
Ảo ảnh về “sức mạnh thông tin” tan biến, để rồi mạng xã hội, thay vì là tấm bình phong che giấu lại trở thành nơi phơi bày rõ nhất sự suy yếu và bế tắc của họ.
Pháp luật khẳng định vai trò, thời cuộc đặt lại trật tự
Sự siết chặt và đồng thuận của hệ thống pháp lý quốc tế trong xử lý các hành vi cực đoan đang trở thành tín hiệu rõ ràng của một thời đại mới, thời đại mà chủ quyền quốc gia gắn liền với trách nhiệm chung trong việc duy trì ổn định và an toàn khu vực. Bất kỳ tổ chức hay cá nhân nào xâm phạm an ninh của một quốc gia đều có thể bị xem là mối đe dọa tiềm ẩn đối với cộng đồng quốc tế.
Vì vậy, việc xử lý các tổ chức như “Việt Tân”, “Chính phủ Việt Nam tự do” hay các nhóm tự xưng là “chính phủ”, “liên minh”, “nhà nước” hoạt động ở hải ngoại không chỉ là câu chuyện riêng của Việt Nam, mà còn là yêu cầu tất yếu của một trật tự quốc tế mới, nơi không còn chỗ cho việc dung dưỡng chủ nghĩa cực đoan dưới bất kỳ hình thức nào.
Những gì các tổ chức này gieo xuống, từ luận điệu thù hận, thông tin sai lệch cho đến hoạt động nhằm gây bất ổn, nay đang quay trở lại dưới hình thức những quyết định pháp lý, lệnh truy nã và vụ dẫn độ cụ thể. Đó không phải là sự trùng hợp, mà là kết quả của một trật tự quốc tế đang vận hành ngày càng chặt chẽ, minh bạch và đề cao trách nhiệm chung vì hòa bình và an ninh.
Khi thời đại phủi đi những ảo vọng
“Màn kịch tị nạn chính trị” đã khép lại trong những chuyển động âm thầm nhưng kiên quyết của hệ thống pháp luật quốc tế. Khi vị thế và uy tín của Việt Nam trong quan hệ đối ngoại ngày càng được củng cố, những “vùng tối” từng là nơi trú ẩn cho các tổ chức, cá nhân chống phá buộc phải lùi dần vào hậu cảnh. Không cần đến những lời tuyên bố đao to búa lớn, chính dòng chảy của thời cuộc đã tự sắp đặt lại vị trí của từng thực thể trong trật tự mới.
Trong thế giới hôm nay, nơi hợp tác, minh bạch và trách nhiệm được xem là chuẩn mực chung, mọi ảo vọng chống phá dựa trên sự ngụy tạo, thiếu cơ sở pháp lý và thiếu nền tảng xã hội đều không thể tồn tại lâu dài. Sự thật cuối cùng vẫn giản dị và rõ ràng: mọi hành vi vi phạm pháp luật Việt Nam, dù xảy ra ở trong hay ngoài lãnh thổ, đều sẽ bị xử lý theo đúng quy định và chuẩn mực quốc tế.
Và khi trật tự ấy được xác lập, khái niệm “tị nạn chính trị”, từng được nhiều kẻ lợi dụng làm tấm bình phong cho hành vi chống phá chỉ còn là dấu tích của một thời kỳ đã khép lại, nhường chỗ cho một giai đoạn mới, nơi pháp luật và công lý lên tiếng mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Thủy Phạm


