Giữa bao giai điệu hiện đại hôm nay, “Vương giả chi hoa” ngân lên như một lời thì thầm dịu dàng của quá khứ, một khúc tri âm của đất trời Huế. Dựa trên nền Hò mái nhì và làn điệu Nam bình, bài ca Huế đặc biệt này đưa ta về lại không gian của hoàng cung xưa, nơi cây Ngô đồng không chỉ là một sinh thể sống mà là biểu tượng tinh thần, là vương giả của loài cây – một “chi hoa” thanh cao giữa lòng xứ Huế mộng mơ.
Lời ca do TS. Phan Thanh Hải, một người am hiểu sâu sắc văn hóa Huế chắt lọc từng con chữ, gói ghém vẻ đẹp của loài cây chỉ nở hoa trong sự tĩnh lặng, hiền hòa. Đặc biệt, TS.Phan Thanh Hải là người từng sống và làm việc tại Trung tâm Bảo tồn Di tích Cố đô Huế, có gần 30 năm gắn bó với những cây ngô đồng trong hoàng cung, nên ông hiểu rõ hơn ai hết vẻ đẹp, ý nghĩa văn hóa và khí chất đặc biệt của loài cây này. Ngô đồng trong ca từ ông viết không còn là thực vật đơn thuần mà trở thành hình tượng văn hóa, biểu trưng cho sự bền bỉ, quý phái và đậm chất thiền.
Giọng hát của ca sỹ Mai Chung nhẹ như lụa, ngân vang như giọt sương trên lá ngô đồng mùa sớm. Chị không hát như kể, mà như đang vẽ nên từng cánh hoa, từng màu lá bằng cảm xúc, bằng chất tự sự đầy nữ tính và da diết. Trong mỗi nốt ngân là một nỗi nhớ, một tầng sâu văn hóa được chạm tới mà không cần lời giải thích.
Bản phối mộc mạc, giữ được chất cổ truyền của dòng Hò mái Nhì và điệu Nam bình, hòa quyện tinh tế giữa giọng ca, lời thơ và khí nhạc truyền thống, như một bức tranh thủy mặc sống động mà đằm sâu.
“Vương giả chi hoa” không chỉ là một bài hát – đó là một bản tuyên ngôn mềm mại về di sản sống, là lời mời gọi công chúng cùng gìn giữ vẻ đẹp rất riêng của loài cây “chỉ nở ở nơi thanh tĩnh”, như chính hồn cốt Huế – trầm lắng nhưng mãnh liệt, nền nã mà thâm sâu.
Minh Anh